Đi chợ cũng còn là để ngắm nghía, la cà, trò chuyện và chụp ảnh quay phim. Chen vai thích cánh, ngó nghiêng len lỏi giữa dòng người trong chợ cũng thích mà nghênh ngang giữa phố vừa lững thững đi, vừa nhìn cũng thích.Thích nhất là gặp một đám vòng trong vòng ngoài ngay giữa lòng đường.

 
Ở giữa là mấy cô đầm da trắng tóc vàng mặt tươi như hoa, vừa cười thích thú vừa khoác lên mình những chiếc áo chàm hoa sặc sỡ. Đám khác là mấy anh tây cao kều chưa mua đã đòi mặc thử, trên đầu ton hỏn cái mũ đầu như quả bí, hân hoan vuốt ve vạt áo gilê thổ cẩm. Xúm xít quanh là hàng chục phụ nữ thiểu số, cả bà già lẫn thiếu nữ xúng xính váy áo, cả trẻ con lớn bé, nghển cổ nhìn vào mà cười như nắc nẻ.

 

Khắp cả cái thị trấn xinh xinh này là một ngôi chợ. Người ta tụm năm tụm bảy ở bậc tam cấp nhà thờ, ở ven vườn hoa, dọc theo hè phố, trên các dãy đường bậc thang lát đá xanh, dưới bóng thông cổ thụ ven sân bóng, họ đứng ở bất kì chỗ nào có thể đứng được. Các bà già tham việc hai tay lúc nào cũng bận, nào tuốt lanh thành sợi, nào khâu vá thêu thùa, nào xếp soạn đồ hàng. Các cô gái ham chuyện rúc ra rúc rích chúi đầu vào nhau, mắt vẫn nhìn ra chờ khách mua hàng. Trẻ con lóc nhóc ngồi quây một góc hoặc lang thang đi, mỗi đứa trên tay cầm một nắm nào vòng bạc, nào sáo trúc túi tràm. Đứa nào đứa nấy trông vừa dạn dĩ vừa hồn nhiên. Ngay cả khi vào bản thăm nhà dân cũng vậy. Người dân bản thật thà, phúc hậu luôn mở cửa đón khách lạ. Du khách từ đẩu từ đâu kéo đến vào khắp trong nhà ngó nghiêng rồi đi.

 

Thứ hàng phổ biến nhất và cũng đặc trưng nhất ở Sapa là hàng thổ cẩm. Trong lối sống truyền thống của hai dân tộc chiếm đa số ở Sapa là H”Mông và Dao thì nhà cửa của họ có thể đơn sơ tiền gạo có thể lúc thiếu lúc đử nhưng trang phục nhất là quần áo của phụ nữ lúc nào cũng phải đẹp đẽ, tươm tất. Cùng với áo thổ cẩm còn có rất nhiều kiểu loại khác như mũ qủ dưa, khăn quàng cổ, túi đeo vai, ví tiền, vòng đeo tay cũng bằng vải chàm với các hoạ tiết sặc sỡ. Những thứ này cũng vậy đều được làm từ bàn tay của chính người dân tộc thì giá cao, còn các đồ làm sẵn từ các cửa hàng Hà Nội mang lên thì rẻ hơn nhiều. Một cái túi vải thổ cẩm, nếu có các miếng thêu là đồ dệt máy giá chỉ bằng một nửa so với những cái túi giống hệt. Mũ quả dưa cũng là món quà độc đáo, nó là trang phục riêng mà chỉ có đàn ông H”Mông Sapa mới có. Mua một chiếc đội ngay ở Sap cũng đã thích mà đem về đội trong nhà khi trời rét cho ấm đầu còn thích hơn mũ len mà lại rất độc đáo.
 
Đặc biệt trong các gian hàng thổ cẩm có một thứ rất nên mua đó là vỏ chăn, vỏ gối hay ga chải giường. Mang những thứ này về dùng trong buồng ngủ, các bạn sẽ thấy ngay nó ấm cúng, đẹp và sang trọng đến mức nào. Tất cả các đồ thổ cẩm này chỉ Sapa mới có còn các cửa hàng ở Hà Nội, người ta đặt làm hàng loạt với nhiều mẫu mã đẹp nhưng không phải là sản phẩm gốc. Sau thổ cẩm là đến đồ tranmg sức. Tất cả phụ nữ các dân tộc Sapa đều mang trên mình hàng mấy chục thứ đồ bạc từ vòng đeo tay, vòng cổ, hoa tai, nhẫn, khuy áo, dây chuyền, xà tích, thắt lưng. Thứ nào cũng độc đáo và có thể làm thành một thứ đồ lưu niệm.
 
Ở trong chợ và trên đường ở đâu cũg có thể tìm mua những thứ đồ trang sức đủ loại. Vòng, nhẫn, dây chuyện ai cũng biết nhưng những thứ mua về không cần đeo trên người mà còn trên tường hoặc bày trên bàn cũng đẹp. Những chiếc hoa tai của người Mông to bằng lòng bàn tay, hình trăng khuyết có dáng khoẻ như được thiết kế trên máy vi tính, chạm chìm các loại hoa văn thô mộc nhưng rất có hồn.cũng là những món đồ lưu niệm dễ mua dễ dùng. Ở Sapa đồng bào các dân tộc không làm các đồ mây tre đan mỹ nghệ mà họ bán ngay những vật dụng thường ngày như những chiếc gùi đan bằng trúc bánh tẻ có hai quai đeo vai bằng da ngựa còn nguyên lông. Bất kể đi đâu hễ ra khỏi nhà là người dân bản đeo ngay chiếc gùi lên lưng.